Đồng cúc dại và món Phở sốt me

Khi những bông Bồ công anh cuối cùng bay đi theo từng cơn gió, thì cũng là lúc bên kia sườn đồi vàng rực hàng triệu đóa hoa cúc dại. Chả biết tên của loài hoa này là gì, cứ gọi nôm na là cúc dại, cánh mỏng li ti, chúng đâm chồi từ su mục ruỗng của gốc ngô, ngang nhiên lớn lên rồi đua sắc dệt thành tấm thảm khổng lồ trải từ chân lên đến đỉnh đồi. Xứ này lắm khi khắt nghiệt, nóng và lạnh cứ đan xen nhau. Buổi sớm ra ngoài vẫn phải khoát thêm áo ấm vì cái lạnh cắt da cắt thịt, thế mà trưa đến thì trời trong ấm áp, đến cuối chiều lại nóng như thiêu đốt. Mẹ thiên nhiên tuy nóng tánh, nhưng vẫn không quên gửi cho con người nhiều ưu đãi. Mỗi điểm mùa là một loại hoa. Như bây giờ, ngoài đồng vàng ruộm hoa cải, hoa cúc, thì trong vườn hoa hồng, pense chớm nụ, đơm bông.
Nếu đủ sức đi lên đến đỉnh của đồi hoa vàng này sẽ thấy toàn cảnh thị trấn nhỏ nằm e ấp, yên bình giữa thung lủng. Bốn bề núi non bao quanh. Thị trấn sáng sớm mờ sương nên ngủ nướng đến tận giữa trưa mới cựa mình thức giấc.

Hồi sáng trước lúc lên xe bus đến trường, hỏi con gái tối ăn gì mẹ nấu. Cô nàng nhíu mày vài giây suy nghĩ, “hay là ăn phở nữa đi mẹ”. Hai thằng anh em còn lại cũng gật đầu đồng ý theo. Người mẹ chỉ cần có thế thì lập tức lôi gà trong tủ đông ra, bắt đầu chế biến.
Một trong những thứ làm chúng ta cảm nhận rõ rệt nhất hình ảnh tươi đẹp của ký ức, đó chính là mùi vị ẩm thực. Đó có thể là mùi hương nước mắm ngoại ủ mỗi khi được mùa cá tươi. Mùi hăng của rau ngót khi trộn vào nếp gói bánh. Mùi khói rơm của bếp lửa cho bữa cơm chiều. Và sẽ có những mùi vị đặc biệt lưu giữ cả đời trong tâm khảm của mỗi người. Với mình, đó là mùi thơm của rau quế trong tô phở trộn ăn ngấu nghiến giữa chiều chạng vạng trong một con hẻm nhỏ ở Gia Lai. Và với chồng mình, lại cũng là phở, nhưng bánh phở to, sợi thô, đẫm trong tô nước dùng ninh từ xương heo. Quán phở ấy gắn với cả thời học sinh của chồng mình. Kiểu gì mỗi lần được về nhà, bữa sáng đầu tiên của ổng luôn là quán phở đó.

Bạn đang xem  Công Thức Món Phở Sốt Me Và Ký Ức Về Phở Của Cô Gái Trẻ

Sự quen thuộc lâu dần nó đánh dấu cái gọi là hương vị độc quyền trong khẩu vị mà không gì đánh bật được chúng. Cho nên, mọi sự so sánh như cách nấu này ngon hay cách kia ngon, hay như mọi tranh luận về một công thức chuẩn cũng như nguồn gốc của món ăn đó đều là vô nghĩa. Kiểu như đi ta bà khắp nơi, ăn đủ món Sơn hào Hải vị, nhưng không thể quên được món rau xào của mẹ.
Lũ trẻ nhà mình khi lớn lên có lẽ chúng nhớ nhất là mùi phở mẹ nấu. Đặc biệt với con gái, đi đâu về, cô hếch cái mũi lên ngửi, mặt mày rạng rỡ “vui quá, hôm nay mẹ nấu phở hả mẹ “. Hôm nay thì mẹ sẽ nấu phở gà. Nhưng các con thì ăn phở nước, còn bố mẹ sẽ biến tấu thêm món phở chua. Phở gà cần vị thanh nên nếu làm phở trộn thì không phải thêm thảo quả hay quế với hoa hồi. Chỉ cần nướng hành Tây, vài củ hành tím với gừng cho thơm rồi cho vào nồi nước hầm gà.
Mình ăn phở khô Gia Lai hồi 10 tuổi nên cũng chẳng nhớ mùi vị rõ ràng của món này như thế nào. Còn phở trộn xứ Bắc, phở chua Lạng Sơn cũng chưa từng thử qua. Nhưng trong cơn thèm một món gì đó có vị chua của me, béo béo giòn giòn của đậu phộng rang, thì tức thời mọi ý nghĩ thúc đẩy phải làm món sốt chan phở. Thế là khử dầu tỏi cho thơm, cho vào vài thìa nước cốt me, rồi nước tương, dầu hào, hắc xì dầu, tương ớt, đường, mỗi thứ cứ cho vào theo một hệ tâm linh cảm xúc có sẵn. Sau đó nêm nếm lại, chưa vừa miệng lại cho thêm. Hên quá, thế mà có được món sốt me sệt sệt, chua dìu dịu vừa miệng y chang hương vị mình cần.
Ai đã từng là con nít chắc luôn mê mẩn cái khoảnh khắc khi nhà có bữa ngon, mẹ xé thịt gà làm gỏi, thường bốc miếng thịt ngọt nhất, vội vàng cho vào mồm đứa con ngồi bên cạnh. Đó là miếng thịt ngon nhất đời khi mà cái bụng đang đói lại gặp trúng cái mồm háu ăn. Nó ngon hơn cả khi được ngồi mâm cỗ. Nó chứa trong đó sự yêu chiều của mẹ và cả sự vụng trộm của đứa con. Ăn giấu diếm như sợ ai đấy bắt gặp. Mà thường cái sự vụng trộm nó lại luôn hấp dẫn thú vị mới lạ đời.
Con gái mình thấy mẹ vớt con gà vừa luộc xong ra đĩa. Ẻm cứ đi qua đi lại chờ thời. Khi mẹ xé thịt gà thì thế nào ẻm cũng ghé ngang xin một miếng. Mẹ thì chẳng ngại ngần gì mà không cho con cái miếng thịt lườn ngon nhất, cũng là để đón nhận ánh mắt thỏa mãn trên gương mặt rạng ngời hạnh phúc kia của con. Làm mẹ thì ai cũng có ham muốn như vậy mà. Niềm vui của trẻ con nó đơn giản, trong veo là vậy đó.
Gà đã luộc xong, nước sốt cũng sẵn sàng rồi. Giờ thì luộc bánh phở, xếp vào tô, cho thịt gà với các loại rau thơm điểm xuyết, xong rồi rưới nước sốt vào. Tất nhiên không quên một bát nước dùng giúp cân bằng và làm dịu lại độ khô của phở trộn. Nếu rườm rà hơn chút, có thể làm thêm món gỏi gà xé phay sẽ làm cho bữa ăn phong phú hơn.

Công thức sốt me theo hệ cảm xúc của em:
– 2 thìa nước cốt me
– 2 thìa nước mắm hoặc nước tương
– 1 thìa đường
– 1/2 thìa bột nêm
– 1/2 thìa hắc xì dầu (ko có cũng ko sao)
– 1 thìa tương ớt

Xem tiếp   Làm Sao Để Có 1 Bữa Ăn Đẹp Mắt – Đủ Chất Cho Con?

Dong cuc dai va mon Pho sot me Khi nhung
1653564245 33 Dong cuc dai va mon Pho sot me Khi nhung
1653564245 271 Dong cuc dai va mon Pho sot me Khi nhung
1653564245 572 Dong cuc dai va mon Pho sot me Khi nhung
1653564245 115 Dong cuc dai va mon Pho sot me Khi nhung
Bài viết được tổng hợp từ group YÊU BẾP✅ (Esheep Kitchen family)