Mình là 1 người may mắn! Trước kia ai cũng nói như thế! Mọi việc trong cuộc sống khá thuận lợi đối với mình. Mình từng học 7 năm chuyên Văn. Vốn dĩ cũng có ước mơ theo ngành báo chí, viết lách nhưng chẳng hiểu sao qua mấy mùa hè đi học thêm vẽ mình lại đổi hướng thi Mĩ thuật. Trong khi các bạn đang phân vân giữa các khối A,B,C,D; lo học thêm ngày đêm thì mình dửng dưng ôm bảng vẽ lê la ở mấy lớp học vẽ. Dự định ban đầu là thi ngành thiết kế nội ngoại thất nhưng sau đó mẹ mình định hướng cho mình theo Sư phạm Mĩ thuật. Mình cũng gật đầu nghe theo vì lí do mẹ đưa ra rất hợp lý: học gần nhà, ra trường dễ xin việc. Mọi thứ cứ thuận lợi giống như lịch trình mẹ mình đã vạch ra. Mình học Sư phạm, ra trường mình được biên chế ngay và được về dậy tại trường cấp 2 gần nhà. Rồi mình kết hôn, có con. Cuộc sống của mình an ổn với công việc nhàn hạ; gia đình bố mẹ 2 bên chăm sóc, hỗ trợ nhiệt tình.
Bạn đang xem: Câu chuyện biến ước mơ thành hiện thực của một cô gái trẻ nhiều hoài bão
Thế nhưng dường như mình luôn thấy thiếu 1 thứ gì đó. Mình thấy mỗi ngày trôi qua thật tẻ nhạt. Ngoài thời gian xách cặp tới trường thì thời gian trống của mình rất nhiều. Mình nhàn rỗi tới mức đôi khi thấy mình hơi “vô dụng”. Và mình đã tự hỏi bản thân rất nhiều lần: “Mình cứ sống như thế này mãi ư? Cuộc sống cứ đều đặn và buồn tẻ như thế này mãi sao?” Thực ra cuộc sống không phải vô vị, mà bởi vì mình không phù hợp với cuộc sống như thế. Bản thân mình muốn thay đổi!
28 tuổi, khi mình vừa sinh con trai thứ 2 xong thì nhận được giấy thông báo quyết định vợ chồng mình đi xuất khẩu lao động. Vâng! Mình thay đổi cuộc sống bằng cách ấy. Khi con trai lớn được 2 tuổi rưỡi, con trai thứ 2 được 3 tháng tuổi vợ chồng mình ôm con qua nước ngoài làm việc. Mình đã chấp nhận từ bỏ tất cả để bắt đầu lại từ con số 0. Rất nhiều bạn bè, người thân nói mình “điên”, “dở hơi”. Ai cũng cho rằng mình ở nhà đang sướng mà lại bỏ đi đến nơi xa xứ. Bản thân mình lúc ấy đang muốn thay đổi, muốn thử thách bản thân và muốn nhìn ngắm thế giới rộng hơn. Và trong sâu thẳm, mình ước mơ được thoát khỏi vùng an toàn, được tự do bay nhảy!
Cuộc sống nơi xứ người chưa bao giờ là dễ dàng! Hồi mới qua vợ chồng mình phải ở nhờ nhà chị gái chồng. Ban ngày chúng mình đi làm thuê cho anh chị. Tối về ở chung nhà mình phải lo chăm sóc cả con và cháu, lo việc nhà thay anh chị (vì anh chị thường đi làm về muộn hơn). Công việc lao động tay chân, có những ngày làm từ 8h sáng đến 8h tối. Những ngày nhiều việc còn bỏ ăn cả cơm trưa, không dám uống nhiều nước vì sợ mất thời gian đi vệ sinh. Khi mình mang thai con gái út cũng vẫn đi làm bình thường cho đến lúc đẻ. Có những ngày ốm nghén, tụt huyết áp xỉu trong nhà vệ sinh nhưng khi tỉnh vẫn cố làm tiếp. Sinh con xong không có chế độ riêng, không có những bữa cơm cữ như hồi còn ở Việt Nam. Vì mình vẫn phải tiếp tục vật lộn với công cuộc mưu sinh. Con được 15 ngày tuổi mình gửi con cho anh rể trông giúp để đi làm ngày vài tiếng. Khi con được tròn 1 tháng thì bà nội ở Việt Nam sang trông con cho mình đi làm. Mình cứ quay cuồng như thế.
Sau gần 7 năm thì hiện tại cuộc sống của mình đã ổn định hơn. Chúng mình làm việc và tận hưởng cuộc sống 1 cách đơn giản nhưng đầy ý nghĩa. Không đặt mục tiêu cho những thứ xa hoa, không nhà to xe đẹp mà chỉ cần mọi thứ vừa đủ. Vừa đủ để biết yêu thương và trân trọng mọi thứ ! Vừa đủ để còn có thể sẻ chia với mọi người!
Có đôi khi mình nghĩ: ước mơ cũng giống như tình yêu! Nếu không đủ lớn thì nó sẽ không ra hoa kết trái. Mỗi chúng ta hãy cứ nuôi dưỡng ước mơ của mình và mạnh mẽ theo đuổi. Sẽ có ngày mình đạt được ước mơ, chỉ cần bạn kiên trì và không bỏ cuộc nhé! Chúc cho tất cả chúng ta luôn hạnh phúc với những ước mơ của riêng mình ❤️❤️❤️
Xem tiếp: Làm nồi cơm trộn siêu đơn giản tại nhà bằng nồi cơm điện
Bài viết được tổng hợp từ group YÊU BẾP✅ (Esheep Kitchen family)