Cuối cùng, sau gần một tháng vận chuyển, dọn dẹp, sắp xếp, bài trí, mình đã thật sự có được một Tiệm cây nhỏ xinh đúng như trong tưởng tượng của mình bấy lâu nay. Có một điều rất trùng hợp, vào ngày đầu tiên được thảnh thơi ngồi làm việc ở Tiệm mới, mình đọc được thử thách Từ Bếp Nhỏ Đến Ước Mơ To của Yêu Bếp. Mặc dù, thứ mà mình đi qua không phải là cái gì đó quá lớn lao, nhưng thật lòng mình vẫn muốn chia sẻ về câu chuyện của mình.
Đó là vào thời điểm rất khó khăn đối với mình, khó khăn đúng nghĩa cả về vật chất lẫn tinh thần. Sau biến cố gia đình khoảng 1 năm, mình quyết định nghỉ việc ở cơ quan nhà nước – nơi mình gắn bó gần 8 năm và từng nghĩ sẽ gắn với nó cả đời. Phần nhiều lý do là bởi hoang mang, mất phương hướng khi lương thấp quá, chẳng thể nào đủ tiền nuôi con.
Mình bắt đầu những tháng ngày đầu tiên đi làm cho một công ty tư nhân. Bằng sự cố gắng miệt mài nhất có thể để bù lại sự ì trệ đã hình thành suốt 8 năm trong mình, mình dần quen. Mức lương gấp hơn 3 lần khi còn làm nhà nước có thể nói là khá ổn để trang trải cho cuộc sống của hai mẹ con và cho việc trả nợ. Nhưng trong sâu thẳm, mình vẫn luôn muốn được buôn bán, được có một cái gì đó cho riêng mình và cứ có một niềm tin rất rõ ràng rằng, nhất định mình sẽ làm được. Chỉ có điều buôn bán cái gì thì chưa biết!
Một năm sau khi làm bên ngoài, quay cuồng với công việc chính, công việc làm thêm, mình gần như cạn kiệt năng lượng, mất cân bằng trầm trọng. Không những không có thời gian dành cho con, tệ hơn, mình còn cáu bẳn với con bất cứ lúc nào trong quỹ thời gian ít ỏi lúc trở về nhà. Nhiều lần quát con, đánh đòn con rồi khi con đi ngủ, mẹ lại ngồi khóc vì ân hận, vì thương con. Người ta nói, chỉ khi bị dồn vào chân tường thì người ta mới có đủ sự liều lĩnh, can đảm để quyết định những điều mà người ta chưa từng dám nghĩ. Cân nhắc, suy nghĩ, mình quyết định nghỉ việc, trở thành người viết tự do và mở một Tiệm cây online bất chấp việc có thể sẽ khó khăn, sẽ bấp bênh trong một thời gian dài. Đổi lại, mình có nhiều thời gian chăm lo cho con hơn, để cân bằng lại từ bên trong mình và cũng có thêm một phần thu nhập nữa.
Những ngày đầu tiên, lóc cóc đi xe hơn 20km để lấy hàng. “Vua mù đường” nên lần nào cũng phải mở Google map ra để đi, đi mãi cũng thành quen, chả còn sợ lạc nữa. Mới bắt đầu nên cũng chắt chiu, tiết kiệm lắm, cái gì tự được là tự hết. Một người, một xe, chở cả thế giới. Cây to, cây nhỏ, chậu lớn, chậu bé, nặng mấy cũng chở hết, bất chấp nắng, mưa, tối tăm thế nào. Từ một đứa váy vó thướt tha, 8 tiếng ngồi văn phòng, nay chỉ quần áo gọn gàng, phóng xe như bay và trở thành tay chở hàng thứ thiệt 😀
Nghe thì khí thế hừng hực vậy chứ cũng có lúc mệt, sợ và hoang mang vô độ. Có hôm xe hỏng giữa đê vắng, hàng sửa xe không thấy, trời thì nhá nhem tối, cây thì cao gấp đôi người đã chằng buộc rất kỹ trên xe, oải quá, đứng khóc ngon lành trước khi tìm cách gọi cứu hộ của Honda. Đó là một trong số rất nhiều lần. Cũng giống như nhiều người, đôi lúc mình cũng hoài nghi bản thân, hoài nghi khả năng, hoài nghi đó đã thật sự là đam mê của mình hay chưa. Nhưng sau tất cả, mình vẫn chưa từng một lần mảy may ý nghĩ từ bỏ, dần dạn dày hơn, có kinh nghiệm đối diện, giải quyết hơn.
Mình nhớ, hồi mới bắt đầu, vài người bạn can ngăn, con gái làm nghề này vất vả lắm, bê vác các thứ. Bỏ công việc lương ổn định để theo đuổi cây cối thật sự cần cân nhắc đó. Mình gật đầu nhưng vẫn lì lợm đi theo. Mà đúng thật, bê vác to tay luôn, tay chân suốt ngày tiếp xúc với đất đai thành thô ráp, xù xì. Mình hay đùa mọi người, mình là một “người đàn bà lực điền” chính hiệu bởi những chậu cây to cũng cố gắng tự xử lý hết, bê không được thì vần 😀 . Có một linh cảm rất chắc chắn thôi thúc từ bên trong, đó là mình sẽ gắn bó, sẽ làm được và đủ yêu thích, mong muốn để có thể kiên trì đi lâu dài, bất kể khó thế nào.
Bạn đang xem chuyện ước mong có một tiệm cây và dám vượt qua chính mình
Thật may, khách hàng luôn tin tưởng, ủng hộ nên suốt hơn 3 năm qua mình vẫn cứ kiên trì từng ngày, luôn nuôi dưỡng tưởng tượng về một Tiệm cây nho nhỏ và bình yên. Chỉ cần nhỏ thôi và mỗi ngày mình được ở đó, chăm bẵm, nâng niu, gói ghém và gửi màu xanh tới mọi người, mặc kệ ngoài kia ồn ào, bon chen, hơn thua thế nào. Và sự thật là mình được chữa lành, biết cách sống chậm lại, vui vẻ, an yên và cảm nhận được hạnh phúc từng ngày. Cây cối dạy người ta sống thuần khiết, hiền lành lắm.
Thật thà mà nói, Tiệm cây không mang lại thu nhập quá lớn, nhưng cũng là một phần thu nhập cho hai mẹ con. Quan trọng nhất, với mình, nó là đứa con tinh thần, là minh chứng cho việc dám sống khác với chính mình suốt hơn 30 năm trước đó.
Nói tới khó khăn, mơ hồ, hoài nghi thì nghề nào chẳng có, sự khởi đầu nào cũng không thể tránh khỏi. Nhưng mình không muốn kể quá nhiều tới những khó khăn, vất vả ấy. Thứ mà mình muốn chia sẻ, muốn lan tỏa chính là những giá trị nhận lại khi cố gắng thực hiện ước mơ của mình.
Khởi đầu vì muốn dành thời gian cho con, vì muốn chữa lành bên trong mình, vì muốn có thêm thu nhập, nhưng càng về sau, lý do lớn hơn khiến mình muốn gắn bó và khao khát có Tiệm cây là bởi muốn lan tỏa màu xanh tới mọi người. Nhìn môi trường ngày càng ô nhiễm trầm trọng, cảm nhận rõ khí hậu ngày một nóng lên, thấy rõ sự nổi giận của mẹ thiên nhiên, mình rất muốn góp chút sức bé nhỏ để thêm nhiều đốm xanh nhỏ trên Trái Đất này thông qua mọi người. Mỗi người góp một chút từ không gian sống và làm việc xung quanh mình, đến một ngày, rồi màu xanh sẽ nhiều hơn. Ai đó không hiểu sẽ nghĩ văn mẫu với cao siêu, vĩ mô quá, nhưng thật sự đó là mong muốn tha thiết của mình.
Mình luôn tin, khi người ta đủ muốn, vũ trụ sẽ có gợi ý.
Sau tất cả sự cố gắng, đến thời điểm hiện tại, mình đã có cho riêng mình một Tiệm cây nho nhỏ, yên bình đúng như những hình ảnh mình đã nuôi dưỡng từ lâu. Bố mẹ đã yên tâm và tin tưởng hơn khi mình có thể bán hàng, làm việc và lo cho cuộc sống của hai mẹ con tương đối ổn. Mỗi ngày, mình bắt đầu với việc đưa con đi học rồi ra Tiệm cây, vừa chăm sóc cây cối, vừa viết lách, thấy cuộc sống trong trẻo thêm mấy phần.
Ở đó, bình yên không có để bán, vì bình yên hay hạnh phúc thì ở sâu bên trong mỗi người, thế nhưng, ở Tiệm của mình luôn có rất nhiều bình yên màu xanh lá để lan tỏa, chia sẻ tới mọi người.
Xem tiếp: Hành trình khởi nghiệp của cô gái sinh viên năm nhất
Bài viết được tổng hợp từ group YÊU BẾP✅ (Esheep Kitchen family)