– Em làm nghề gì vậy?
– Dạ, em bán hồng treo gió, đặc sản DaLas ạ.
– Nhà em ở đó à?
– Dạ không, trái tim em ở đó!
Mùa đông năm 2020, khi đó em 22 tuổi, quyết định bỏ Hà Nội vào khởi nghiệp ở DaLat. Năm đó nhuận 1 năm, nên Tết đến muộn, lại nắng ấm, mai anh đào nở rộ. Những người con xa quê nhìn thấy hoa đào nở là bồn chồn, nhớ nhà không chịu được. Em cũng không ngoại lệ…
Đến năm 2021, cả nhà cứ ngỡ em cùng cực quá nên không đòi đi nữa. Nhưng, 16 tháng giêng âm lịch, em lặng lẽ gói ghém hành lý, lại tiếp tục hành trình của mình. Người ta nói em điên rồi, váy là áo lượt không muốn, lại đi về cuốc đất bẩn thỉu lấm lem.
Em thuê farm đã có cây hồng, bơ để khai thác. Làm đất trồng thêm chuối Laba giống cũ của người Đà Lạt. Mùa hồng treo gió bắt đầu từ tháng 10 đến hết Tết âm, cũng là lúc em vất vả và gian nan nhất. Vòm treo một nơi, vườn trồng một nơi. Mỗi ngày, em đều cùng cô chú đi hái hồng, sau đó về gọt, treo. Nắng gió Cầu Đất, Trạm Hành hong khô những trái hồng vàng ươm, ướt mật, nhưng cũng hong khô cả tuổi trẻ đang thì mơn mởn của chính mình. Hồng treo mỗi năm chỉ có một lần. Và mỗi năm đều nuôi sống em ở Đà Lạt. Em làm chuối, làm khoai, làm hồng treo gió, làm đẹp cả tuổi trẻ.
Bạn đang xem Giấc mơ khởi nghiệp với trái hồng treo gió
Mùa hồng 2020, em đi làm thuê farm hồng cho người ta, kiếm từng 100 nghìn nuôi sống bản thân qua ngày.
Mùa hồng 2021, em thuê farm, thuê vòm, tự treo theo mong muốn “hồng ngon và lạ” khác biệt của mình. Giấc mơ đổi đời dập em tơi tả, lỗ gồng lỗ.
2021 cũng là năm đánh dấu cho sự trưởng thành, gan dạ, vững chí của em. Năm đầu về với vườn, khó khăn chồng chất khó khăn. Em phải đi vay từng đồng lấy tiền trang trải sinh hoạt phí. Vay mượn bè bạn. Em nhớ có những đêm còn không dám ngủ. Vì em sợ, mở mắt ra rồi là lại phải chạy vạy lo tiền nong. Cảm giác đi ăn vay từng 500 nghìn tiền ăn, cho đến giờ, em vẫn không thể nào quên nổi.
Mùa hồng 2022, em vẫn thuê farm, thuê vòm, vẫn kiên quyết không hùa theo số đông, vẫn đi theo tôn chỉ nghề nghiệp mình đặt ra từ những ngày đầu.
Nhìn lại một hành trình mà mình đã đi, em được nhiều hơn mất. Và mặc dù rất cực, nhưng được sống và hết mình với đam mê tuổi trẻ là điều em tự hào nhất. Em được làm ra những trái hồng treo thuần gió hanh, nói không với sấy nhiệt hay lưu huỳnh, để tạo nên thương hiệu hồng treo gió của riêng mình.
Ngày nào em còn nhìn những vòm treo hồng người ta mà mơ ước, nay em đã tự tay ngồi thiết kế, đi đăng ký kinh doanh cho trái hồng của mình. Cuối cùng sau tất cả nắng gió, em cũng hạ giàn được những mẻ hồng đầu tiên. Hồng của em được đón nhận, từ Nam ra tới Bắc. Đó là điều em tự hào và động lực cho em đi đến ngày hôm nay!
Hành trình tìm về với DaLat của em là hành trình đặc biệt, hành trình nuôi sống đam mê và mong muốn khát khao gắn bó. Em hi vọng rằng, câu chuyện khởi nghiệp của em sẽ là động lực cho các bạn trẻ đã và đang tìm hướng đi cho riêng mình.
Và cô, chú, anh chị hãy cùng em ở lại, cùng em xem hết hành trình em hong khô những trái hồng ở DaLas…
Xem tiếp: Câu chuyện về bác dâu nấu ăn rất ngon
Bài viết được tổng hợp từ group YÊU BẾP✅ (Esheep Kitchen family)