Người ta nói người chọn nghề không bằng nghề chọn người. Tôi thấy nó đúng, ít nhất là đối với tôi. Móc len là “nghề” mà tôi được học ở trường nghề vào cuối cấp II. Lúc đó tôi không hề biết rằng nó lại chọn tôi để cùng đồng hành. Trải qua nhiều lần vấp ngã và những sự cố không mong muốn trong kinh doanh, tôi vẫn không từ bỏ. Những ý tưởng cứ xuất hiện trong đầu tôi, thôi thúc tôi muốn làm, muốn làm mặc dù chưa thành công như mong đợi. Sau này tôi mới hiểu ra một điều rằng nếu bạn muốn thành công bạn phải thực sự đam mê với sản phẩm mình kinh doanh. Tôi đã từng kinh doanh nhiều thứ, nhưng điều đó chỉ thỏa mãn “máu” kinh doanh trong tôi chứ chưa khiến cho tôi thực sự thấy yêu sản phẩm của mình.
Trong thời gian nghỉ sinh, tôi lên mạng, vào các diễn đàn về đan móc để tìm kiếm các mẫu móc cho con yêu. Tôi nhận thấy nhu cầu về học móc len rất lớn, trong khi ở Hà Nội gần như chẳng có ai dạy ngoài trường nghề. Trong đầu tôi lóe lên, tại sao mình không nhận dạy đan móc nhỉ? Mình được đào tạo bài bản mà, mình có đủ kiến thức chuyên môn để truyền đạt lại một cách dễ hiểu nhất mà. Nghĩ là làm, tôi bắt tay vào lên giáo trình, đăng thông báo mở lớp ở các diễn đàn, lập Page cho lớp học. Chỉ vài ngày sau tôi bắt đầu có học viên. Với khóa cơ bản ngắn hạn, chỉ trong 5 buổi học, các học viên của tôi đã làm được những sản phẩm đầu tay. Tôi vui lắm, các bạn ấy cũng vui. Sau này còn có những bạn làm ra sản phẩm, bán được sản phẩm để có thêm thu nhập.
Trong thời gian dạy học, tôi cũng nghiên cứu, học hỏi cách làm các sản phẩm thú bông len. Tôi sẽ bán chúng! Chúng thu hút tôi ngay từ khi còn đi học, khi tôi tình cờ thấy trong một cuốn sách dạy móc đồ trẻ con của Trung Quốc. Tất nhiên quyển sách đó không dạy móc thú, chỉ đến khi tốt nghiệp đại học, nhà tôi có máy tính nối mạng, tôi mới tìm hiểu sâu hơn. Nắm được từ khóa “crochet” với một cái nhấn enter tôi như lạc vào một thế giới đồ chơi nhiều màu sắc, các con thú cực kỳ sinh động và tất cả đều được làm bằng len. Tôi mê mẩn ngồi hàng giờ để xem, để ngắm để lưu tất cả những gì cần lưu, những công thức hướng dẫn móc, những hình ảnh ngắm hoài không chán. Giờ đây tôi đã có nhiều thời gian để sử dụng những điều ấy.
Những con thú đầu tiên chưa thật đẹp, tôi mày mò cách làm sao khâu ráp cho đúng, cho đẹp, không bị lộ đường khâu. Quan trọng nhất là thú bông phải có hồn, một đôi mắt đẹp sẽ nâng được giá trị của sản phẩm.

Bạn đang xem Hành trình với sợi len từ đam mê tới thu nhập

NHỮNG ĐƠN HÀNG ĐẦU TIÊN
Với kinh nghiệm bán online từ nhiều năm trước, tôi nhanh chóng đưa sản phẩm ra thị trường qua facebook, qua các diễn đàn, qua các sàn thương mại điện tử như vật giá, én bạc… Thời điểm 10 năm về trước, thú bông len là dòng sản phẩm mới lạ, kén khách do giá trị thủ công chưa được nâng lên. Để giá cao thì khó bán, để giá thấp thì không xứng đáng với công mình bỏ ra. Tôi chấp nhận lấy công làm lãi, hạ giá phù hợp với người tiêu dùng tại thời điểm đó. Tôi bắt đầu bán được những thú bông cỡ nhỏ, giá trị thấp, có vẻ thị trường chưa mấy quan tâm. Tôi vẫn kiên trì làm sản phẩm để nâng cao tay nghề của mình. Vài tháng sau tôi có 1 đơn hàng sỉ, số lượng khá nhiều, nhưng vì họ lấy nhiều nên họ muốn giá thấp hơn nữa để có thể bỏ sỉ. Họ gợi ý dùng len tàu giá rẻ để hạ giá thành sản phẩm. Tôi đăn đo nhưng vẫn chấp nhận làm vì tôi cần đơn hàng này. Giá thành thấp, đồng nghĩa với việc tôi có đơn đều đều, làm không hết việc. Có những lúc tôi thức tới 1 – 2 h sáng để kịp giao. Tôi bắt đầu thấy mệt mỏi, làm liên tục mà chẳng thấy tiền đâu.
Tôi vẫn dạy đan móc và đơn hàng sỉ thứ 2 đến từ học viên của tôi. Lần này sản phẩm của tôi sẽ được trung bày ở phố cổ, sẽ được giới thiệu cho khách du lịch và rõ ràng giá thành phẩm cũng sẽ bán được cao hơn. Một cơ hội tuyệt vời. Có đơn hàng này tôi sẽ có thể đề nghị nâng giá hơn một chút với đơn sỉ cũ. Tuy nhiên, để làm được đơn hàng sỉ tôi phải tuyển thêm thợ, một mình tôi không thể làm hết được. Tôi đăng tin ở các hội nhóm về đan móc, thật may mắn khi có một chị liên hệ với tôi, chị ấy có một nhóm thợ, có thể móc khi nông nhàn tức là có thể móc toàn thời gian. Vậy là tôi giải quyết được bài toán nhân lực. Tôi bắt đầu lên kế hoạch sản xuất, chuẩn bị len đủ màu theo mẫu, dịch chart nước ngoài ra Tiếng việt để thợ có thể đọc và móc theo sau đó ra bến xe gửi len về Hải Phòng. Hàng gối hàng, thợ móc xong gửi lên Hà Nội để tôi chính tay ráp và hoàn thiện sản phẩm. Thời điểm bận nhất là nửa cuối năm, tôi phải chuẩn bị hàng cho mùa noel từ tháng 8, nếu không sẽ không kịp hoàn thành và giao hàng trước dịp noel.
VƯỢT KHÓ ĐỂ TÌM CƠ HỘI MỚI
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi bận liên tục với những đơn hàng. Lạ một điều là tôi rất ít đơn lẻ, toàn khách sỉ liên hệ, do đó công việc ngày càng nhiều hơn. Chồng tôi lúc này cũng đã thôi hẳn làm nhà mèo để tập trung làm cùng tôi. Những tưởng công việc ổn định, thu nhập đều, cuộc sống êm đềm trôi thì dịch bệnh kéo tới. Hai năm kéo dài giãn cách, đóng cửa khiên các khách sỉ cũng lao đao, chẳng có khách du lịch, nguồn thu bằng 0, mọi thứ tạm dừng lại.
Cố gắng khoảng nửa năm, tôi buộc phải trả nhà, về sống cùng gia đình, mọi khoản dành dụm trước giờ dần cạn khi nguồn thu không còn nữa. Mọi đơn hàng sỉ dừng hẳn, tôi chỉ còn những khách lẻ, lúc này họ lại tìm đến tôi như một động lực to lớn để tôi tiếp tục dứng dậy, tiếp tục cố gắng bằng chính năng lực của mình. Sự đam mê với sợi len, khát khao muốn tạo ra những mẫu mới khiến tôi không cho phép mình dừng lại. Tôi nhận ra giãn cách là bước ngoặt khiến tôi chuyển hẳn sang một hướng đi mới, giãn cách là thời gian để tôi nhìn lại và thay đổi suy nghĩ về việc bán những thiết kế của mình.
Trước đây tôi còn do dự, tôi sợ mẫu của mình bị chia sẻ, bị sao chép mua đi bán lại. Giãn cách giúp tôi nghĩ khác đi, theo hướng tích cực hơn. Nếu mẫu của tôi đẹp, nhiều người yêu thích họ sẽ làm sản phẩm đó, bất kể họ có dùng chart ( bản hướng dẫn móc thú len dưới dạng PDF ) hay không. Nó mang lại giá trị nào đó cho người sở hữu nó. Nếu mẫu được làm bán, vậy là tôi đã giúp thêm ai đó có được thu nhập. Nếu mẫu được đem tặng nghĩa là tôi góp phần mang niềm vui đến cho người được tặng. Thời gian trước tôi cũng nhận thiết kế, lên mẫu rất nhiều nhưng không có thời gian chau chuốt, chuyển đổi sang Tiếng Anh để có thể đăng bán trên các sàn thương mại điện tử quốc tế. Xác định theo hướng thiết kế chuyên nghiệp, tôi lại bắt đầu từ con số 0, gây dựng shop online trên các nền tảng, tương tác để nhiều người biết đến tôi hơn. Điều này cần thời gian lâu dài và tôi không ngại điều đó. Chậm mà chắc, tôi tin thành công vẫn đang đợi mình ở phía trước.
Thời điểm hiện tại tôi vẫn đang cảm thấy hạnh phúc. Hạnh phúc vì được làm điều mình thích. Hạnh phúc vì ngày ngày được thỏa sức đam mê với len sợi. Hạnh phúc vì có một gia đình yêu thương, luôn đồng hành và hỗ trợ hết mình. Hạnh phúc vì có cô con gái vẽ ra những mẫu đáng yêu để mẹ có thể móc. Hạnh phúc vì có anh chồng hỗ trợ hết mình khâu chụp ảnh, đăng bán trên các sàn. Hạnh phúc vì sản phẩm của mình được nhiều người yêu thích. Hạnh phúc bởi những lời cảm ơn từ khách hàng. Đó là những giá trị to lớn mà tôi đã, đang và sẽ có trong cuộc hành trình đầy màu sắc với len sợi.

Xem tiếp: Đam mê mảnh liệt với đồ handmade của cô gái trẻ

TuBepNhoDenUocMoTo CAU CHUYEN KHOI NGHIEP Phan 3 HANH
1650984252 95 TuBepNhoDenUocMoTo CAU CHUYEN KHOI NGHIEP Phan 3 HANH
1650984252 859 TuBepNhoDenUocMoTo CAU CHUYEN KHOI NGHIEP Phan 3 HANH
1650984252 492 TuBepNhoDenUocMoTo CAU CHUYEN KHOI NGHIEP Phan 3 HANH
1650984253 373 TuBepNhoDenUocMoTo CAU CHUYEN KHOI NGHIEP Phan 3 HANH
Bài viết được tổng hợp từ group YÊU BẾP✅ (Esheep Kitchen family)