Khoảng sân của tuổi thơ!!!

Nếu có ai đó hỏi rằng: “Quãng thời gian nào của tuổi thơ mà bạn cảm thấy vui vẻ nhất?!”. Mình sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng: “Tôi thấy vui nhất khi còn bé tí , được thỏa sức chơi đùa ở cái sân rộng đầy nắng!!!…”

Ngày mình còn nhỏ, cả gia đình sống trong ngôi nhà ngói cũ kĩ, có 1 cái sân gạch thật rộng phía trước nhà. Đó chính là địa điểm tụ tập của mình và chúng bạn. Thời ấy nhà nào cũng có sân nhưng vì sân nhà mình rộng nhất nên cũng hay “kéo bè, kéo tiệc” về nhà. Trẻ con khi ấy chẳng có trò chơi công nghệ như bây giờ, cũng chẳng có Lego, người máy,… Chỉ có những trò: chuyền, chắt, ô ăn quan,… Rồi thì bịt mắt bắt dê, trốn tìm, kéo co,… Cả xóm có khoảng gần chục đứa trẻ con, tuổi ngang nhau. Cứ sau giờ học là chúng mình thì thụp nơi đầu ngõ nhà từng đứa để í ới rủ nhau tụ họp. Những tiếng cười reo, những tiếng la hét ầm ĩ vang trời.

Những buổi trưa hè lũ trẻ chúng mình trốn bố mẹ ngủ trưa để chơi ném lon, nặn pháo. Chân đất chạy trên sân gạch bỏng rát, còn dép thì kẹp nách để làm “vũ khí” chiến đấu. Tiếng hò reo cổ vũ, cãi nhau chí choé khi thua cuộc làm người lớn tỉnh giấc ngủ trưa. Khi nghe tiếng quát nạt là lũ chúng mình ôm dép ù té chạy. Những quả pháo nặn bằng đất có mùi bùn tanh nồng, khi ném mạnh thì phát ra tiếng nổ. Mình và chúng bạn cứ mải mê nhào nặn, mặc kệ quần áo lấm lem màu cháo lòng. Bởi có lẽ lúc ấy tiếng pháo đất kêu khiến chúng mình quá thích thú và khoái trí, tiếng cười còn giòn vang hơn cả pháo.

Bạn đang xem Ước mơ được thỏa sức chơi đùa ở cái sân rộng đầy nắng

Ở góc sân nhà mình khi ấy có 1 cây Ăng-ten thật cao. Cứ mỗi lần xem tivi mà muốn chuyển kênh là lại phải ra xoay cột Ăng-ten. Mình và em trai đã thay nhau đánh đu trên cây cột ấy suốt những năm tháng tuổi thơ. 1 đứa ngồi canh trong nhà, chỉ đạo đứa bên ngoài: “Xoay bên phải! Xoay tý nữa! Sắp được rồi!!!…”

Những ngày mùa, mẹ đi làm dặn 2 chị em ở nhà trông sân thóc đang phơi. Trời đang nắng gắt mà bỗng đổ cơn mưa rào. Đứa vác cái tang cào thóc, đứa vác chổi quét nhưng vẫn không kịp chạy với ông Trời. Mồ hôi ướt áo, nước mắt lấm lem vì sân thóc ướt gần hết. Sợ mẹ mắng thì ít mà sợ phơi lại thóc thì nhiều!

Mùa mưa đến! Nước ngập lênh láng cả sân. Cá rô và cua đồng ở ao nhà hàng xóm theo con nước róc vào sân nhà. Mình hí hửng đội cái nón cũ của bà, lội bì bõm ngoài sân để bắt cá. Vài ba con cá rô đồng là đủ để mẹ nấu nồi canh cải thơm lừng. Bữa cơm ngày mưa bão đôi khi chỉ có muối vừng, rau muống luộc mà sao vẫn thấy thơm ngon đến thế?!…

Khi mình lên lớp 6 gia đình phá bỏ ngôi nhà cũ để xây dựng nhà mới to rộng hơn. Nhưng cái sân thì lại nhỏ hơn rất nhiều. Lũ chúng mình cũng lớn hơn, bài vở nhiều, khi chuyển cấp đứa học trường xã đứa lên trường huyện. Chúng mình cũng không còn thời gian chơi đùa với nhau như trước. Thỉnh thoảng đi qua sân nhà nào có lũ trẻ con đang nô nghịch, lại như thấy mình trong đó.

Mình nghĩ rằng bản thân là người thực sự may mắn vì được sở hữu khối “tài sản” kí ức tuổi thơ thật khổng lồ. Có rất nhiều niềm vui, những tiếng cười, có cả những những trận cãi vã cùng chúng bạn, những trận đòn roi khi phạm lỗi,… Mình nâng niu, cất giữ và coi đó như là những thứ quý giá nhất. Để thỉnh thoảng lại lật giở ra xem, hạnh phúc khi thấy tuổi thơ mình đã từng …Ai cũng có những khoảng trời tuổi thơ thật đẹp, và tuổi thơ của mình rực rỡ hơn bởi có 1 khoảng sân “đầy nắng”!!!…

Xem tiếp Lá É – Đặc Sản Miền Trung Ăn Là Mê

Khoang san cua tuoi tho Neu co ai do hoi
1651901901 771 Khoang san cua tuoi tho Neu co ai do hoi
1651901902 805 Khoang san cua tuoi tho Neu co ai do hoi
1651901902 915 Khoang san cua tuoi tho Neu co ai do hoi
Bài viết được tổng hợp từ group YÊU BẾP✅ (Esheep Kitchen family)