Lời ba sấp nhỏ nói mà em cảm thấy tủi thân vô cùng, vốn dĩ là đứa từng làm ngành Sale miệng mồm, thao tác nhanh nhẹn, có bầu ốm nghén nặng quá, sinh bé nên ở nhà, chăm con nhỏ khó nuôi ọt ẹt nên ở cùng ông bà ngoại. Ở nhà giữ con không làm ra kinh tế, chi tiêu thì ngày mỗi nhiều, nao núng trong lòng để có thể kiếm tiền lo cho cuộc sống riêng. Xin việc thì không hề dễ dàng, công việc nào cũng cần thời gian cả.
Thấy em bối rối, ông bà bảo “chồng con nói đúng, thôi con lùi về sau, chưa chồng thì dễ, có chồng có con rồi con cái quan trọng, bán buôn ở nhà tự chủ được thời gian, lại có đồng ra đồng vào, lỡ con đau ốm mình nghỉ bán chăm con, không chịu lệnh ai, chứ đi là mà con con đau nghỉ hoài người ta cũng đuổi à, công ty nào chấp nhận nhân viên như thế, mà chồng con lại đi công tác xa liên tục”
Vậy là hành trình bén duyên với nghiệp bán buôn nấu nướng của em từ đó. Lúc ấy là giữa năm 2016.
Nhà em vốn muối mắm truyền thống nhưng chưa thử với “mắm mực”, cô bạn thèm quá nên hỏi em có “mắm mực chua không? Em trả lời “có”, chơi liều một phen, thế là hũ mắm mực đầu tiên ra đời em bán trên Facebook. Những con mực tươi ngon đánh vào tờ mờ sớm, em mua về sơ chế, muối chua với ớt tỏi, bán theo hũ 500gr, vô tình đúng khẩu vị người Quảng Ngãi(quê em bấy giờ), trời quơi ai cũng mua hết, vì mắm mực em các chị em nói không có tanh, ăn không lộn dạ, sau đó em bán còn “tặng kèm gừng tươi” cho mọi người. Các chị mua gửi tặng khắp nơi, gửi qua Úc, qua Nhật,
Trong một lần em lang thang một nhóm Facebook nọ, đã kết bạn được với “người anh, người thầy” dẫn dắt em với bếp nấu, bếp bánh. Cũng là vì anh muốn giúp đỡ những người phụ nữ, những mẹ bỉm định hướng được nghề nghiệp kiếm được kinh tế. và nguyện vọng sau này có thể mở được những lớp hướng dẫn bánh hay món ăn giúp các chị em khó khăn có thể khởi nghiệp từ những món đơn giản nhất.
Bạn đang xem Nhân viên văn phòng cô gái trẻ lui về kinh doanh hái ra tiền
Mùa thu năm 2017, em được tài trợ cho vào Sài Gòn học và phụ tại bếp 4P lúc đó. Cũng đấu tranh dữ lắm mới được đi, chồng ban đầu ngăn cản nhưng sau này lại mua vé cho em đi vào Sài Gòn, con gái nhỏ hai tuổi phải gửi ông bà ngoại, nội. Con xa mẹ lần đầu, đau ốm liên miên, mẹ gọi điện về con khóc nhớ mẹ, nói bập bẹ “mẹ ơi, mẹ ơi, nhớ”, xem camera con đi học sốt nằm góc phòng chờ bà ngoại tới đón, vừa làm bếp vừa khóc, tối về ở nhà cậu mợ tốt bụng, được gia đình mợ và bà thương như con cháu trong nhà, em cảm thấy mình may mắn lắm, nên cố gắng mà học việc, mà phụ làm ở bếp.
Em được học, được làm việc với đội ngũ chuyên nghiệp, biết thêm bao nhiêu anh chị, thầy cô trong ngành ẩm thực, học nào bao la các món “ bánh ngọt, bánh mì mềm, món mặn, món chay…” đến giờ em vẫn chưa làm được hết những gì đã học.
Sau đó, thấy mình chưa đủ khả năng để làm bánh, chưa vững kiến thức và bánh muốn ngon hơn nữa, nên em lại lăn thân vào Sài Gòn học món ngon mấy chuyến, lên Đà Lạt học thêm bánh và pha chế về bán online ở Quảng Ngãi.
Riêng về khoản “chè” thì em không học thầy cô nào, tự mày mò nấu ăn từ dở tới ngon rồi mạnh dạn bán thôi.
Hè nóng thì chè dừa, chè thạch, chè khoai, chè chuối, trà sữa… món mặn thì có: kim chi Hàn Quốc, mắm mực, mắm dưa, tương ớt, mắm tép chua. Bánh ngọt thì có: Bánh Việt như bánh chuối nướng, bánh da lợn, bánh Trung thu cổ truyền, bánh Pía sầu riêng…Bánh Âu, Á: bánh mì ngọt mềm, bông lan trứng muối, bánh kem sinh nhật, bánh kem bơ vẽ, mùa mưa bán mắm các loại, bánh mì hoa cúc, gần Tết thì bánh Biscotti, bánh dứa Đài Loan, bánh qui bơ, bánh hạnh nhân, Bò khô từ bò non tươi, Mắm cốt nhĩ nhà em muối và rút bán quanh năm…
Mọi người ăn và giới thiệu khách tới cho em, với phương châm “ ngon, sạch, lành”. Phải từ những gì tự nhiên, hạn chế phụ gia, hạn chế đường để tốt cho sức khỏe, và an toàn lên hàng đầu.
Trà sữa thì dùng Hồng trà, lên men tự nhiên không tẩm hương liệu của HTX trà chè Mộc Châu, phương pháp ủ lạnh, những loại thạch tự làm, tạo nên một hương vị trà sữa riêng .
Bánh ngọt thì dùng bơ động vật Anchor hoặc President, sữa tươi nguyên kem, bột nguyên cám cho những dòng bánh mì.
Bánh trung thu nhân tự sên tay, nước đường tự nấu, nhân thập cẩm mày mò bằng tay cả, nhưng khách ăn khen ngon, cái công đứng sên nhân, đóng bánh cũng đáng, mình lại có thêm thu nhập kha khá.
Trung bình một ngày em kiếm được cũng vài trăm nghìn, đắt khách có ngày cả triệu, trừ chi phí cũng có như lương của một nhân viên đi làm. Em lại có thời gian chăm sóc con, đưa đón con đi học và lúc con đau ốm có thể nghỉ ở nhà chăm sóc con mà không sợ bất cứ gì, chỉ sợ không bán là không có thu nhập ngày đó thôi (cười).
Nhưng không phải lúc nào cũng suôn sẻ, cũng có lúc bị lỗi, nấu chè theo hướng thanh ngọt, thì nhiều khi nhạt quá, khách ăn thấy không vừa miệng, nướng bánh cúc cháy sém mặt là ngày đó coi như xong, có khi khách hối ship chạy không kịp khách giận không lấy, hoặc ship tới chờ mỏi mòn rồi đổi địa chỉ giao. Canh mà giao chè là tầm 2-3 giờ chiều, nắng mờ con mắt, mà nghĩ có được tiền, cứ phi con Lead,đồ treo trước, đồ cột sau yên, chạy như bay, sao kịp giao hết chè, đi đón con ở nhà trẻ, hôm nào khách dặn trễ, về tắm rửa cho con ăn uống xong, ông bà ngoại về là nhờ ngoại giữ giùm, chạy bon đi ship chuyến cuối. Mừng ơi là mừng vì bán hết!
Những khi đón con sớm, hai mẹ con chở nhau tới nhà bạn chơi, đi dạo phố hay đi ăn, cũng tủi thân lắm, ai nói không khóc thì có mà “tinh thần thép” chứ em thì mềm oặt như bún à, ai cũng có chồng bên cạnh chở đi sớm tối, còn mình cứ lui thủi với con. Có tháng gặp một lần, có khi đôi tháng mới gặp. Cứ nhủ rằng, sau này con lớn, mọi thứ ổn định, sẽ được gần nhau nhiều hơn.
“Gái có công thì chồng chẳng phụ”, anh đi làm xa cày cuốc dành dụm, em ở nhà buôn bán chăm con, cộng với sự hỗ trợ của gia đình hai bên, chúng em cũng mua được mảnh đất mơ ước mà anh nói khi ngỏ lời yêu với em “Em có muốn sống ở Đà nẵng cùng với anh không?” và xây được căn nhà nhỏ ở thành phố Đà Nẵng “thành phố được mệnh danh đáng sống nhất Việt Nam”.
Và sau khi chuyển ra Đà Nẵng, nên mọi thứ lại về vạch xuất phát, em gầy dựng lại từ đầu…
Mở tiệm bán chè bánh, nước ép trái cây trước nhà, và ship cho khách yêu cầu. Có chi bán nấy, nấu nướng hay làm bánh, em làm tất tật,
Nhớ mùa trung thu năm đó(2018), khi đã chuyển ra Đà Nẵng, em đang nướng bánh thì cửa kính lò vỡ, con gái thì sốt nằm dưới chân chỗ mẹ đóng bánh, trời ơi em khóc ngất, cuống tay cuống chân, may thay mượn được lò nhỏ của chị hàng xóm, nướng đỡ mà cũng qua được mùa trung thu. Đêm đó, chồng về chăm con, em thức trắng đêm đóng bánh và nướng cho kịp hẹn trả khách thương
Mọi thứ dần ổn, đại dịch đến…
Em sinh em cu thứ hai, thế là lại nghỉ, lại bắt đầu như chưa hề có lần đầu
Rồi khó khăn cũng qua, may mắn vẫn bình an bên nhau, hiện tại em tập buôn bán nhỏ lẻ chăm hai con cùng với chồng. Hiện cu con đã gần 2 tuổi, em cho đi nhà trẻ và em đang mần lại “Chè và Trà sữa, Flan” ngoài ra em còn bán thêm : “Chả cá Lý Sơn chính hiệu, đũa Buông Tánh Linh Bình Thuận, Nước rửa chén Enzym Bồ Hòn, Mắm cốt nhĩ nhà rút, Mắm dưa cà đu đủ, Hải sản khô, Muối chấm ”… còn nào bánh trái theo đơn đặt trước của khách em gom số lượng mà làm
Khi rảnh em có mở mấy lớp bánh đơn giản, để hướng dẫn các chị làm bánh online hoặc bánh ăn cho gia đình nữa, và rất nhiều chị đã kinh doanh ổn, chuyển hẳn qua đường học bánh chuyên nghiệp luôn, em hi vọng sau này sẽ mở được nhiều lớp bánh đơn giản để giúp những người khó khăn hơn mình, hay cho các mẹ và em bé có thời gian bên nhau làm bánh, nấu nướng.
Em chưa có điều kiện để đầu tư máy ảnh xịn, hay học một khóa chụp hình, cái gì cũng chụp bằng điện thoại, máy móc làm bánh cũng bình thường chứ không có hàng nhập, không chạy quảng cáo vì chưa đủ khả năng, nhưng em vẫn làm được vẫn kiên trì và kiếm sống được từ những thứ giản đơn như thế, có thể mua thứ mình thích trong khả năng và chăm sóc được tổ ấm nhỏ của mình.
Em chỉ muốn nhắn nhủ với các chị em đang cảm thấy mình tự ti, ở nhà nuôi con nhỏ như em đã từng, ai cũng sẽ trải qua những phút giây lạc lõng và cô đơn, muốn khóc và tủi thân vô cùng, dù có hay không có chồng bên cạnh. Sẽ có những câu nói đau lòng trong cuộc sống hôn nhân, chúng ta không thể tránh khỏi những cãi vã, nhưng nếu suy nghĩ theo hướng tích cực thì hạt giống nằm sâu trong đất khá lâu rồi gặp thời tiết tốt mới nảy mầm, đâm chồi thành cây con ,cao lớn hẵng đâm hoa kết trái, nó phải theo thời gian và sự cố gắng của mỗi người, đừng cố chấp, bảo thủ cái tôi của mình, hãy vì những điều tốt đẹp và cuộc sống của bản thân sẽ tốt hơn. Khi chúng ta có nguồn năng lượng tích cực, Vũ trụ sẽ giúp chữa lành những tổn thương trong cảm xúc của mỗi người… Và khi đó những mối quan hệ xã hội sẽ phát triển, công việc có bước tiến mới mà ta không nghĩ sẽ có thể có được.
Phụ nữ đừng nghĩ mình sướng hay khổ, tất cả đều do bản thân mình quyết định, đừng nhìn hào nhoáng của người khác mà thấy rằng mình khổ, hãy tự tin về bản thân, vốn dĩ mỗi chúng ta sinh ra, đều là phiên bản đặc biệt không giống ai rồi! Và khi có thể học điều mới tốt đẹp, hãy cứ học, sẽ có lúc dùng đến, không bao giờ là thừa đâu!
Xem tiếp: Khởi nghiệp cùng các mẹ bỉm sữa
Bài viết được tổng hợp từ group YÊU BẾP✅ (Esheep Kitchen family)